Tâm sự của nữ lễ tân dương tính Covid-19 sau khi được chữa khỏi

09:23 27-02-2020

VOV.VN - Nữ bệnh nhân L.T.T.H đã chia sẻ với phóng viên VOV về những tình cảm của các bác sĩ, người thân, bạn bè và cộng đồng xã hội đã dành cho mình.

Nữ bệnh nhân H. 25 tuổi, quê ở huyện Vạn Ninh, làm nghề lễ tân khách sạn tại phường Lộc Thọ, thành phố Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa bị nhiễm Covid-19 nCoV. Người này trong lúc làm việc đã tiếp xúc gần với cha con người Trung Quốc đến thuê khách sạn lưu trú.

Mùng 3 Tết Canh Tý vừa qua (27/1), H. phải vào Bệnh viện Bệnh nhiệt đới tỉnh Khánh Hòa để điều trị. Sau 9 ngày điều trị tích cực, đến ngày 4/2, sức khỏe nữ bệnh nhân đã bình thường, đủ điều kiện để xuất viện. Hiện nay, nữ lễ tân này đã đi làm trở lại.


Tặng hoa nữ bệnh nhân được xuất viện và Giám đốc Bệnh viện Bệnh nhiệt đới tỉnh Khánh Hòa.
PV: Xin chào chị! Chị có thể kể lại cảm giác khi biết mình bị nghi nhiễm virus corona chủng mới do tiếp xúc gần với du khách bị nhiễm Covid -19 (nCoV)?

L.T.T.H: Ngày đầu tiên tôi bị bệnh, có hiện tượng nóng, lạnh nhẹ. Trong quá trình đi làm, tôi tự uống thuốc và hết. Lúc đó tôi không biết đã tiếp xúc với 2 cha con bị nhiễm virus corona chủng mới. Sau đó, đến ngày 24/1, tôi mới nhận được thông báo của bên dịch tễ tới khách sạn, thông báo là khách sạn tôi làm có tiếp xúc với 2 người đó. Khi kiểm tra tôi mới biết và từ hôm đó tôi tự cách ly với tất cả mọi người.
Những ngày trong bệnh viện tôi bị cách ly, cảm giác áp lực và khó chịu để chờ kết quả, khi có kết quả dương tính tôi cảm thấy căng thẳng, lo cho những người tôi đã từng tiếp xúc. Ban đầu khi biết kết quả dương tính tôi không bị sốc, sau đó, tôi thấy rất nhiều người chia sẻ, nói sai về vấn đề của mình, lúc đó tôi mới cảm thấy sốc.

Họ chia sẻ và nói là tôi sắp không qua khỏi rồi, những người từng gặp tôi dịp Tết cần phải đi cách ly hết. Trong bệnh viện, sức khỏe tôi tốt có thể sử dụng điện thoại, khi lên mạng xã hội tôi thấy những bài chia sẻ đó. Cảm thấy lúc đó áp lực, đầu óc rất nặng nề, khi ở ngoài những người động viên thì ít, chửi rủa thì nhiều.

Tôi thấy mắc bệnh này không mệt, không có dấu hiệu sổ mũi hay khó thở, chỉ có ho ít thôi. Tôi chỉ mệt là khi nhận được nhiều ý kiến trái chiều trên mạng xã hội.

PV: Chị vừa nói đến sự kỳ thị. Vậy sự kỳ thị có phải là điều khó vượt qua đối với những bệnh nhân như chị?

L.T.T.H: Đúng rồi. Trong quá trình tôi bị nhiễm, mọi người có suy nghĩ đó thì không thể trách ai được nhưng khi đã hết bệnh rồi mà suy nghĩ của mọi người vẫn không thể hết được. Họ có những phát ngôn ảnh hưởng đến công việc và tương lai của tôi. Điều quan trọng, ảnh hưởng đến bản thân thì tôi có thể vượt qua, nhưng ảnh hưởng gia đình, bố mẹ của tôi - họ cũng lớn tuổi rồi - thì không tốt.

Tôi đã chấp hành toàn bộ việc cách ly và nghe theo chỉ dẫn của y bác sỹ, vì mong muốn bảo vệ cho bản thân mình, bảo vệ cho người thân và những người tôi quen biết. Nếu tôi không hợp tác cách ly thì có thể lây lan cho nhiều người khác nữa. Khi biết mình dương tính, tôi đã gọi điện cho những người đã gặp, thăm hỏi họ và hướng dẫn họ đi kiểm tra sức khỏe, tự cách ly, đồng thời tìm hiểu cơ chế lây bệnh như thế nào? Tôi có động viên mọi người là trường hợp nào phát sinh cứ gọi điện cho tôi, đến bệnh viện, trung tâm kiểm soát bệnh tật xét nghiệm, cách ly. Cuối cùng toàn bộ những người tôi đã gặp không có ai có vấn đề, hiện tượng gì hết.

PV: Những ngày nằm trong bệnh viện, chị suy nghĩ gì về mình và 2 cha con người Trung Quốc đã từng vào nghỉ trong khách sạn, sau đó phát hiện họ bị dương tính với virus corona chủng mới?

L.T.T.H: Khi biết được 2 người Trung Quốc dương tính với virus này, cảm giác của tôi không khó chịu, bởi vì họ cũng là nạn nhân bị nhiễm. Khi họ đến khách sạn, họ cũng không biết mình bị nhiễm loại virus này. Sau đó, tôi bị nhiễm từ họ mà không biết. Đây là đại dịch, ai cũng có thể bị nhiễm. Rất mừng là hai người Trung Quốc bị nhiễm đã khỏi bệnh và xuất viện.

PV: Chúc mừng chị đã trở lại làm việc bình thường. Theo chị, điều gì cần nhất khi ai đó lâm vào hoàn cảnh giống mình?

L.T.T.H: Khi ai đó lâm vào hoàn cảnh giống tôi thì điều cần nhất là sự động viên của tất cả mọi người, đừng sử dụng những ngôn từ không tốt, ảnh hưởng đến những người đó. Họ có bệnh, họ đang mong muốn được khỏi bệnh chứ không ai mong muốn mình mắc phải loại bệnh này và lây cho những người khác. Tôi hy vọng những người có triệu chứng mắc bệnh, có thể tự mình cách ly để bảo vệ cho mình và bảo vệ cho người thân của mình.

Tôi hy vọng tất cả mọi người, những bạn bè, người thân, hàng xóm của những người đã và đang mắc bệnh này sẽ có ánh nhìn khác hơn. Đó là thương cảm, đồng cảm. Tự họ sẽ tự động cách ly với tất cả mọi người, mọi người sẽ cách ly với họ chứ không phải là ánh mắt kỳ thị. Kỳ thị khác với việc tự bảo vệ bản thân của mỗi người.

Cảm ơn chị. Một lần nữa xin chúc mừng chị đã vượt qua những ngày căng thẳng, cuộc sống đã trở lại ổn định với nhiều dự định mới, niềm vui mới./.

https://vov.vn/xa-hoi/tam-su-cua-nu-le-tan-duong-tinh-covid19-sau-khi-duoc-chua-khoi-1014944.vov - theo vov.vn